Mở đầu
Ngôn ngữ không chỉ là phương tiện
giao tiếp, mà còn là nền tảng giúp trẻ phát triển trí tuệ, cảm xúc và xã hội.
Tuy nhiên, ngày càng nhiều cha mẹ nhận thấy con mình nói ít, chậm biết nói hoặc
không tương tác bằng lời như các bạn cùng tuổi. Tình trạng trẻ chậm nói đang trở thành mối quan
tâm lớn trong cộng đồng, nhất là khi ngày càng có nhiều yếu tố tác động đến quá
trình phát triển ngôn ngữ của trẻ, từ môi trường sống đến yếu tố tâm lý, sinh
lý và công nghệ.
Hình ảnh minh họa
Theo Bộ Y tế và Tổ chức Y tế Thế
giới (WHO), chậm nói không chỉ là một vấn đề ngôn ngữ đơn thuần, mà có thể là
dấu hiệu cảnh báo cho những rối loạn phát triển nghiêm trọng hơn như rối loạn
phổ tự kỷ, khiếm thính, chậm phát triển trí tuệ… Phát hiện sớm và can thiệp
đúng thời điểm là “chìa khóa vàng” giúp trẻ cải thiện kỹ năng ngôn ngữ và bắt
kịp đà phát triển.
Trẻ chậm nói là
gì?
Chậm nói là
tình trạng trẻ không đạt được các mốc phát triển ngôn ngữ phù hợp với độ tuổi.
Điều này có thể biểu hiện qua việc trẻ không bập bẹ, không nói được từ đơn hay
câu ngắn theo đúng giai đoạn phát triển, hoặc không hiểu lời người lớn nói. Đây
không phải là một bệnh cụ thể, mà là biểu hiện của một hoặc nhiều vấn đề tiềm
ẩn ảnh hưởng đến khả năng ngôn ngữ của trẻ.
Các nguyên nhân
gây chậm nói
Chậm nói có thể xuất phát từ nhiều
yếu tố khác nhau, thường chia thành ba nhóm chính:
1. Nguyên
nhân sinh lý và y học
- Khiếm thính: Trẻ không nghe rõ sẽ khó học và bắt chước âm thanh,
dẫn đến chậm phát triển ngôn ngữ.
- Tổn thương não: Do sinh non, thiếu oxy khi sinh, viêm não, bại não…
- Rối loạn thần kinh vận động ngôn ngữ: Trẻ có thể hiểu được nhưng
không thể phát âm do cơ chế vận động bị ảnh hưởng.
- Cấu trúc miệng bất thường: Dị tật môi, lưỡi, vòm miệng
có thể cản trở phát âm.
2. Nguyên
nhân tâm lý – xã hội
- Trẻ
bị bỏ bê, ít được trò chuyện, đọc sách, tương tác.
- Môi
trường sống đơn điệu, cha mẹ bận rộn, giao tiếp chủ yếu qua thiết bị điện
tử.
- Trẻ
sống trong môi trường song ngữ mà chưa có nền tảng ngôn ngữ vững vàng.
3. Nguyên
nhân do rối loạn phát triển
- Tự kỷ: Chậm nói kèm theo giảm giao tiếp xã hội, ít giao tiếp
mắt, không tương tác bằng cảm xúc.
- Chậm phát triển trí tuệ: Trẻ có khả năng học hỏi và
ngôn ngữ kém toàn diện.
- Rối loạn ngôn ngữ tiếp nhận – diễn đạt: Trẻ gặp khó khăn trong việc
hiểu và diễn đạt ngôn ngữ.
Dấu hiệu cảnh báo trẻ chậm nói
Cha mẹ cần quan sát sát sao các mốc
phát triển ngôn ngữ ở trẻ theo từng độ tuổi. Dưới đây là một số dấu hiệu quan
trọng:
Độ tuổi
|
Dấu hiệu cảnh báo chậm nói
|
12 tháng
|
Không
bập bẹ, không phản ứng khi gọi tên
|
18 tháng
|
Không
nói được từ đơn nào, không dùng cử chỉ để giao tiếp
|
24 tháng
|
Không
nói được cụm từ 2 từ, khó hiểu lời trẻ nói
|
36 tháng
|
Không
thể nói câu dài, khó kể chuyện hoặc trả lời người lớn
|
Trên 3 tuổi
|
Trẻ
bị các bạn cùng lứa tuổi “bỏ xa” về ngôn ngữ, diễn đạt khó khăn
|
Nếu trẻ có một hoặc nhiều dấu hiệu
trên, cần đưa trẻ đến chuyên gia ngôn ngữ hoặc bác sĩ nhi sớm để được đánh giá
và hỗ trợ kịp thời.
Can thiệp và điều trị trẻ chậm nói
Việc can thiệp chậm nói cần cá nhân
hóa, dựa trên nguyên nhân và mức độ rối loạn. Một số phương pháp phổ biến hiện
nay bao gồm:
1. Trị
liệu ngôn ngữ (speech therapy)
- Là
phương pháp hiệu quả nhất, giúp trẻ rèn luyện kỹ năng phát âm, mở rộng vốn
từ và cải thiện khả năng tương tác.
- Thường
thực hiện bởi nhà trị liệu ngôn ngữ được đào tạo chuyên sâu.
2. Can
thiệp hành vi – giao tiếp
- Đặc
biệt cần thiết với trẻ chậm nói do rối loạn phổ tự kỷ.
- Kết
hợp nhiều phương pháp như ABA (Applied Behavior Analysis), PECS (Hệ thống
trao đổi hình ảnh)...
3. Can
thiệp tại nhà với cha mẹ
- Cha
mẹ là người đồng hành quan trọng trong quá trình phát triển ngôn ngữ của
trẻ.
- Tăng
cường trò chuyện, chơi cùng con, đọc sách, kể chuyện mỗi ngày.
- Hạn
chế sử dụng thiết bị điện tử, đặc biệt là cho trẻ dưới 3 tuổi.
4. Sử dụng
công cụ hỗ trợ
- Một
số trẻ có thể cần dùng bảng hình ảnh, phần mềm ngôn ngữ hoặc thiết bị hỗ
trợ giao tiếp.
Vai trò của cha mẹ và cộng đồng
Theo khuyến cáo của WHO và Bộ Y tế,
can thiệp hiệu quả không thể tách rời vai trò của gia đình và môi trường sống:
- Cha mẹ cần tạo môi trường ngôn ngữ phong phú, thường xuyên trò chuyện với con
từ khi còn nhỏ.
- Trường học và xã hội cần có chương trình sàng
lọc sớm, đào
tạo giáo viên, hỗ trợ trẻ chậm nói hòa nhập.
- Hệ thống y tế cần phối hợp đa ngành: bác sĩ nhi, chuyên gia ngôn
ngữ, tâm lý học, giáo dục đặc biệt…
Kết luận
Trẻ chậm nói không phải là hiếm gặp,
nhưng nếu được phát hiện sớm và hỗ trợ đúng cách, phần lớn trẻ có thể bắt kịp
các bạn cùng trang lứa. Điều quan trọng là cha mẹ không nên “chờ cho con tự
nói”, mà cần hành động sớm – mỗi ngày trôi qua là một cơ hội vàng không nên bỏ
lỡ.
*Bài viết
mang tính chất tham khảo. Nếu có bất kỳ dấu hiệu bất thường nào về ngôn ngữ ở
trẻ, cha mẹ nên đưa trẻ đến cơ sở y tế, trung tâm can thiệp hoặc bác sĩ chuyên
khoa nhi sớm nhất để được kiểm tra và tư vấn kịp thời.
Gia Huy